Anh Linh Thần Vơ                                                                Yên-tử cư-sĩ Trần Đại-Sỹ
 

Phụ-lục
Cúi đầu e thẹn

( Đă tŕnh bầy trong đại hội Sexology, 1992 ).

 

Kính thưa quư vị Chủ-tọa đoàn,
Thưa quư Đồng-nghiệp.
 
Năm nay theo lịch Âm-Dương th́ là năm Quư Dậu. Quư thuộc hành thủy, thuộc màu đen. Dậu là con gà. Vậy năm nay là năm con gà đen. Tiếng b́nh dân gọi là  gà ác. Nói đến gà ác là người ta nghĩ ngay đến món ăn cổ truyền, vừa bổ vừa ngon của vùng Á-châu Thái-b́nh dương, đó là món Gà ác tiềm thuốc Bắc. Bắc đây để chỉ Trung-quốc.
Thế gà tiềm thuốc Bắc là ǵ ? Thưa là dùng gà đen, nấu với một số vị thuốc.
Gà th́ phải là gà trống, hơi có tuổi một chút mới tốt. Gà mái ghẹ giảm hiệu quả đi một phần. C̣n gà mái đă đẻ năm bảy lứa rồi th́ cũng tạm tạm mà thôi. C̣n nếu như không có gà ác th́ dùng gà vàng, mà phải là gà già. Loại này tại các nước Âu-Mỹ rẻ lắm!
 
C̣n thuốc Bắc dùng vị nào đây ? Thưa tùy theo t́nh trạng bệnh, t́nh trạng tuổi tác mà dùng các vị thuốc thích hợp :
_ Như tiềm Kỷ tử, Thục địa, Đương quy để bổ máu huyết cho các bà các cô. Nhất là các bà sau khi sanh, hoặc sau khi mổ, hoặc văn niên rồi, nhan sắc đi vào mùa Thu, thậm chí mùa Đông, mà ăn gà tiềm thuốc Bắc th́ nhan sắéc có hy vọng trở lại mùa Hạ, mùa Xuân lắm.
_ Tiềm với Đản sâm, Trần b́, Phục linh, Hoài sơn cho các ông nhắm vời rượu sâm Cao ly, Ngũ gia b́, Hổ cốt tửu, cam đoan cái ấy của các ông đang ngủ gật, lập tức ngỏng cổ c̣ lên, đ̣i chọi liền. Nhưng ở châu Âu th́ mua đâu ra các loại thuốc này ? Khó đấy chuyện này quư ông tự lo lấy.
 
Ghi chú.
Hồi 1992 về trước, th́ trên toàn cơi châu Âu (CEE) chỉ có 2 nước, có tiệm thuốc Trung-quốc hợp pháp dưới h́nh thức Thảo-dược (Herboristes). Tuy nhiên vẫn có những thầy lang Tầu, Việt bán thuốc bất hợp pháp. Mấy ông này không biết cách tàng trữ khoa học, nên nhiều vị thuốc bị mốc, nhiễm trùng, gây tai vạ không ít. Gần đây, một đồng nghiệp của tôi, gốc Trung-quốc, đă tốt nghiệp đại học Y-khoa Giang-tô, được phép mở một Thảo-pḥng, dưới h́nh thức (Herboristes.. Thảo-dược này mang tên :

A la calebesse verte,
15 r de la Vestule,
75013 Paris.
Tél 33.1. 4585 8989,
Tax 33.1. 4585 8800,
Quư vị có thể tin tưởng được.
C̣n tại Úc, Hoa-kỳ, Canada th́ thực là quá dễ dàng, v́ khu người Việt-Hoa nào củng có dược pḥng bán Trung-dược.
 
1.- Cúi đầu e thẹn,
 
Bây giờ trở lại với đầu đề Cúi đầu e thẹn. Đó không phải là thành ngữ để chỉ các cô gái Á-châu thuần túy, tuổi mười ba, mười bốn, khi nghe đến chuyện ái t́nh, mà ửng hồng, đầu hơi hạ xuống. Câu này cũng không dùng cho các bà đi vào ngũ tuần, lục tuần, con lợn ḷng ủn ỉn kêu thét trong tâm suốt ngày, suốt đêm Đông. Nhưng khi có ông nào hơi tỏ t́nh là em chă , em chă để rồi bị các ông tưởng bà thuộc loại tiết hạnh khả phong , bèn lùi xa...Sau đó đêm đêm bà chổng mông mà gào, tiếc hùi tiếc hụi.
 
Cúi đầu e thẹn dùng để chỉ t́nh trạng của quư ông khi đứng trước một đối tượng thuộc giới quần hồng, nhưng đầu nhỏ cứ cúi gầm xuống, mềm như ngẩu pín đă ninh mấy giờ liền. Hoặc đôi khi cổ ngỏng dậy hùng dũng như gà chọi, sau đó mọi sự chuẩn bị sẵn, đến lúc xuất chiêu đại chiến th́ than ôi, đầu cứ cúi xuống ũ rũ như gà toi, sau đó dù có vuốt ve, lay gọi, làm t́nh làm tội ǵ, nó cũng không cất đầu dậy được nữa.
Danh từ Cúi đầu e thẹn mới xuất hiện trong đại hội năm ngoái (1991) của chúng ta (ghi chú tức đại hội của giới Bác-sĩ về Sexology). Tiếng Việt c̣n có tên  gà rù hay gà toi , đôi khi văn vẻ hơn cúi đầu làm ngơ , hay cổ điển hơn đê đầu tư cố hương (cúi đầu nhớ quê cũ) có lúc c̣n sống sượng khuất thân trước mảnh quần hồng.
 
2.-Bàn về ba loại gà: đen, trắng, vàng.

 
Thưa Quư-vị,
Bàn chung, trong các thân chủ của chúng ta, họ có ba loại gà: Đen, trắng, vàng. Vậy Quư-vị hăy cùng tôi luận về ba loại gà này.
Về phương diện giống ṇi th́ loại nào, màu da nào hay bị cúi đầu e thẹn ? Gà nào to, gà nào nhỏ, gà nào cứng, gà nào mềm, gà nào dẻo dai ?
Đă có vị hỏi : Trên thế giới có ba giống người da đen, da trắng và da vàng. Thế gà loại nào chọi giỏi hơn ?
 
Xin thưa,
Bàn chung mỗi loại đều có ưu điểm riêng.
Đầu tiên là gà đen.
 Đầu gà đen thường lớn, nhưng hơi ngắn và mềm xèo. Lớn th́ khi ra, lúc vào khít khịt kh́n khít. Ta hăy ví với ḷ rèn. Cái ống lớn làm cái bễ ḷ rèn căng ra. Những bà, cô thuộc loại mông nở lớn, hoặc sinh nở nhiều, hoặc đă lâm chiến dạn dày như nàng Kiều sau mười lăm năm sướng, cái ngàn vàng toang toàng tưạ lỗ trê, th́ nhất định loại gà đen mới thấy đă . Bằng nhỏ như gà trắng, gà vàng th́ giống đuôi chuột ngoáy hũ tương, như gió thoảng ngoài th́ø có cũng như không. Thế nhưng giống gà đen có nhiều khuyết điểm. Một là trông thiếu thẩm mỹ, muốn thưởng thức chỉ có cách tắt đèn th́ nhà ngói cũng như nhà tranh .Nhưng gà đen thường hôi, hôi như dê, như cừu, khét khét khó chịu vô cùng ấy là không kể bị đàm tiếu.
 
Nước trong xanh lơ lửng con cá vàng.
Cây ngô, cành bích, con phượng hoàng nó đậu trên cao.
Anh tiếc cho em phận gái má đào,
Tham đồng bạc trắng mới gán ḿnh vào với chú Tây đen.
Sợi tơ hồng ai khéo xe duyên,
Treo tranh tố nữ đứng bên anh tượng đồng !
Chị em ơi ba bảy đường chồng...
(Tản Đà).
 
Lại nữa, lỡ ra quên thuốc ngừa thai, hoặc giả ăn vội ăn vàng, ít lâu sao sinh ra một cục cà-phê sữa th́ nói sao với ông chồng nói sao với thiên hạ ?
 
Thông thường các bà thuộc loại toang toàng này thường đi t́m các đồng nghiệp Sản-khoa (Gynecology) hay Niệu-khoa (Urology) hoặc chúng ta (Sexology) để may cái ngàn vàng này lại. Bấy giờ mùa Xuân của các bà phục hồi như thời đôi mươi, ướt át, phơi phới.
 
Thứ đến gà trắng.
Chủ nhân gà trắng thường to lớn đồ sộ, nhưng ở đời, cứ mười sự th́ chín không như ư muốn. Các cụ xưa đă có kinh nghiệm trồng khoai . Hễ dây tốt th́ củ nhỏ, dây nhỏ th́ củ lớn. Mấy ông trắng trông to con, nhưng củ th́ cứ rút vô hang, đầu tḥ ra ngắn ngủi như đầu rùa, cụt ngủn. Đă vậy các ông trắng bụng to, đùi lại lớn, thành ra phạm vi lâm chiến không được làm bao, chỉ múm vô nàm thôi. Mà hỡi ôi, giống gà trắng thịt bở lắm. Ai không tin cứ vào các siêu thị, thấy trăm bà Á-châu đi chợ, th́ đủ trăm bà mua gà vàng, chẳng bao giờ mua gà trắng cả. Một đặc điểm nữa khiến quư bà, cô không mấy thích thú là gà trắng khi lâm chiến không dai sức. Chỉ đâu hai ba hiệp là xổ mũi liền, rồi gục đầu xuống. Chủ nhân đành chịu đầu hàng, trong khi nàng vẫn chưa chịu:
 
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chửa chịu.
Thua th́ thua, quyết níu lấy con.
(Hồ Xuân Hương).
 
Giống gà trắng biết vậy, nên chủ nhân thường dùng đầu lưỡi thay thế cho gà, miệng lưỡi múa may, ăn phó-mát Ca-măm-be, khiến cho địch thủ đứ đừ ra rồi mới cho gà lâm chiến, nên đôi khi cũng khiến các bà hài ḷng.
 
 
Bây giờ tới giống gà vàng.
Về phương diện thẩm mỹ th́ gà vàng với gà trắng ngang nhau. Gà vàng th́ nhỏ hơn gà trắng; nhưng, xấu dây mà củ lại tốt. Xét về chiều dài lâm chiến th́ gà vàng hơn hẳn gà trắng, gà đen. Xét về bề thế th́ kém gà trắng, gà đen đôi chút. Nếu ta xẻo đầu gà đen, trắng, vàng đem cân th́ trọng lượng cả ba bằng nhau, v́ đầu gà trắng, đen bều nhều trọng lượng không làm bao. C̣n đầu gà vàng, tuy nhỏ hơn, nhưng chắc nịch.
 
Gà vàng thường dai sức giống như anh thợ cưa, cưa hoài không mệt. Bởi vậy các cụ tổ làm luật Á-châu như Tử Sản, Triệu Dương Hoán, Đặng Tích, Lư Khôi, Tiêu Hà của Trung-quốc và Phùng Vĩnh Hoa, Lư Long Bồ, Lê Văn Hưu, Nguyễn Văn Thành của Đại Việt bao giờ cũng cho phép các ông lấy nhiều vợ. Tuy luật cho phép, nhưng giới b́nh dân chỉ một vợ thôi. Ấy là nói chuyện xưa chứ; chuyện đời nay th́ từ năm1990 về trước, các ông Á-châu ở Hoa-kỳ gần như chỉ có một nửa hoặc một phần ba bà vợ thôi . Gần đây có phong trào về nước cưới vợ . Các bà, các cô mất giá quá, các ông thừa thắng xông lên, lấy lại được đôi chút khí sắc.
 
Ghi chú,
Các ông da vàng đây để chỉ Việt, Miên, Lào, Thái, Hàn, Ấn, Nhật, Phi... chứ không kể Trung-quốc. V́ Trung-quốc hiện lâm cảnh gái thiếu, trai thừa.
 
Ngày xưa thường th́ chỉ người giàu, hoặc giới quan lại mới cần nhiều vợ, để cho chủ nhân con gà lúc nào cũng thanh thản, chứ cứ để các ngài thèm thuồng, rồi khí tồn hại năo th́ sao làm việc được ? Chủ ư nhà làm luật là như thế, nhưng các ông lợi dụng quá đáng. Vua th́ nào hoàng hậu, quư phi, tu nghi, tu dung, uyển nghi, uyển dung, tài nhân, cung nữ. Ít th́ vài ba trăm, nhiều th́ hai, ba ngh́n. Những vua như Tần Thủy-Hoàng, Hán Vũ-Đế th́ lúc ít nhất cũng ba ngh́n, c̣n khi nhiều th́ đâu bẩy tám ngh́n ǵ đó. Hóa cho nên các ông vua vùng Á-châu Thái-b́nh dương, ông nào sống quá năm mươi tuổi đă là thọ lắm. Các quan th́ cũng năm thê bảy thiếp, mươi nàng hầu là thường. Vua quan nhiều vợ quá th́ lâm chiến sao cho đủ ? Chỉ mấy năm là sức cùng lực kiệt. Các ngài thấy nguy, vội t́m thầy thuốc. Đó là lư do Á-châu giỏi nhất thế giới về khoa sex, tức bồi bổ cái đó cho các ông.

Trở lại với gà vàng. Một đặc điểm không thể chối căi là gà vàng cổ cứng lại dài, bởi vậy hang trê thăm thẳm, nó cũng xung vào đến tận cùng, khiến đối thủ cứ dăy lên đành đạch. Tóm lại, dẻo dai, dài cổ, cứng như gỗ, lại chọi hoài không mệt, là đặc tính của gà vàng. Nhưng chủ gà vàng thường bị ảnh hưởng triết lư Đông phương cổ chồng chúa vợ tôi , nên độc tài hơn Mao Trạch Đông, phát-xít quá Hitler, luôn ra lệnh cho vợ c̣n hơn Mao, hơn Hitler. Ấy là không kể gặp bà vợ đành hanh đỏ mỏ, già mồm già họng, thường được các đức ông chồng âu yếm bằng cú đấm, cú đá, đôi khi bằng củi tạ. Gần đây bên Hoa kỳ, các bà đi ăn vụng, ăn cháo, ăn chè, c̣n được các ông cho chó lửa khạc đạn vào người, đưa bà tiêu dao miền Cực lạc (hay về nước Chúa).
Khi bàn về vợ chồng các bạn Pháp, Đức, Mỹ, Úc thường hỏi tôi :
_ Đàn ông Việt các anh có cái ǵ đặc biệt, mà hễ con gái da trắng thử một lần là đeo cứng, không buông ra ?
Tôi cười :
_ Thử đoán xem ?
_ Đoán thế chó nào được. Đàn ông Việt các anh đếch đẹp hơn chúng tôi. Trông bên ngoài kém bề thế rơ ràng. Tiền bạc chỉ xem xem thôi, đôi lúc thua. Khi nói năng thường tiết kiệm lời nịnh đầm. Cứ mười người các anh khi lấy vợ da trắng là y như cả mười ra lệnh cho vợ. C̣n trăm cô lấy chồng da trắng, th́ trăm cô coi chồng như con chó tu-tu, thế mà bọn chồng chúng tôi không hề phản đối. Anh có thể cho tôi biết tại sao không ?
_ Tại truyền thống của chúng tôi là truyền thống thăng bằng âm dương, hợp với trời đất nên có sức mạnh vạn năng.
_ Xin rửa tai nghe về cái mà anh gọi là thăng bằng đó.
_ Quốc tổ nước Việt là Lạc Long Quân, ngài thuộc loài rồng. Quốc mẫu là Âu Cơ, ngài thuộc loài chim. Người Việt chọn vật tổ có tính chất lưỡng nguyên, phân âm dương. Chính cái lẽ phân âm dương đó làm cho chúng tôi có nhiều nữ anh hùng. Đứng đầu trong nữ anh hùng thế giới là vua Trưng. Khi được mời làm câu đối cho hội tôn kính Trưng Vương ở Hoa Kỳ vào năm 1987, tôi đă viết:
 
Quốc sắc thiên hương, nhân loại hữu,
Anh linh thần vơ, thế gian vô.
 
 
Nghĩa là: trong giới nữ lưu, những người đẹp như vua Trưng th́ nhân loại cũng có đấy. Xa th́ chẳng nói làm ǵ, gần đây như Romy Schneider, Brigitte Bardot, Marilyn Monroe, Lâm Đại, Lạc Đế, Trần Ngọc Liên, Phùng Bảo Bảo, đâu thiếu? Nhưng dùng thần vơ lập nên đế nghiệp, khi thác lại hiển linh, th́ trên thế gian này không có hai. Sau này chúng tôi c̣n bà Triệu, c̣n công chúa Bảo Ḥa, B́nh Dương, Thủy Tiên, c̣n nữ tướng Bùi Thị Xuân.
 
Thấy thính giả có vẻ tin tôi tiếp :
_ Người Trung-hoa họ lấy vật tổ là con rồng. Người Anh lấy vật tổ là là con sư tử. người Mỹ lấy vật tổ là con chim ưng. Người Pháp lấy vật tổ là con gà trống. Tất cả chỉ có một, mà nào có biết đó là rồng, sư, ưng thuộc loại đực hay loại cái ? Tôi đă có dịp bàn luận với mấy ông giáo sư sử học tại đại học Côn-minh, và hỏi rằng : « Rồng của các lị là rồng đực hay rồng cái ? ». Các ông ngẩn người ra, không trả lời được. C̣n chim ưng của Hoa Kỳ, gà của Pháp, sư tử của Anh, th́ rơ ràng là sư đực, ưng đực, gà trống. Tóm lại vật tổ của hầu hết các nước trên thế giới nếu không phải là đực th́ cũng không phân rơ đực cái. Nghĩa là họ chỉ có một nguyên lư, chỉ có nguồn gốc cha, thiếu nguyên lư mẹ , v́ vậy họ không thăng bằng âm dương. Kinh Cựu-ước nói rằng : Thượng đế tạo ra ông A-đam. Ông sống trong vườn Địa đàng đầy cây trái, hoa thơm cỏ lạ. Thượng đế tưởng rằng ông hạnh phúc lắm. Nhưng v́ chỉ có nguyên lư dương, thiếu âm nên ông buồn. Thượng đế thương t́nh mới ban thêm cho một bà Ê-va ra đời cho có âm, có dương, hầu có thăng bằng. Đại Việt tôi là con trời, nên mới có đủ nguyên lư âm dương. Rồng cha, Âu mẹ. Chúng tôi có hai vật tổ.
_ Doóc ! Thế Úc cũng lấy vật tổ là con đà điểu và con kanguru, chẳng là hai đó ư ?
_ Tôi đă đến Úc nhiều lần, nhân khi trà dư tửu hậu có hỏi mấy ông giáo sư triết học bản xứ rằng : Thế con đà điểu với con kanguru con nào là con đực, con nào là con cái ? . Các ông đều nghệt mặt ra, không trả lời được. Cũng có ông bảo : Cả hai con đều đực . Tôi trêu : Như vậy, suy từ vật tổ, các anh thiếu lẽ thăng bằng âm dương, thành ra khi lâm trận, các anh không dẻo dai, cùng thiếu bền bỉ. V́ chúng tôi có thăng bằng âm dương nên có thể chiến ngày, chiến đêm, không bao giờ cúi đầu e thẹn cả. Tục ngữ nước Việt-nam tôi nói : Đêm bảy, ngày ba vào ra không kể .
Các ông bèn móc : 
_ V́ người Việt các anh lâm chiến hoài không mệt, nên dân số các anh tăng mau quá, đến độ nước anh là một trong những nước nghèo nhất thế giới.
 
Tôi bèn tịt ng̣i hết giở giọng triết lư cùn ra được.
 
 
3.-Một vài phương thuốc,
 
Trong nền y học Hoa-Việt lưu lại không biết bao nhiêu phương thuốc cổ giúp các ông thoát khỏi cảnh cúi đầu e thẹn . Những phương thuốc đó, hầu hết do người sau bịa ra, không có cơ sở nào vững chắc cả. Chỉ c̣n đâu đóù mười thang thực sự đem lại kết quả, có nguồn gốc. Mỗi phương thuốc giữ một tác dụng riêng. Chứng bệnh liệt dương có 18 loại, mà loại cúi đầu e thẹn là một. Trong phạm vi nhỏ hẹp này tôi chỉ lược về loại này mà thôi.
 
3.1- Khi đầu gà thành đầu rùa,
Thưa Quư-vị
Đă là gà trống th́ cổ phải cao, luôn gật gù, sẵn sàng lâm trận . Chẳng may v́ một lư do nào đó mà nó mà nó rụt đầu, rụt cổ vào trong hang như cổ rùa, hoặc thân thể nó tự nhiên hao ṃn dần chỉ bằng quả ớt th́ làm sao ? ( Độc giả phải nhớ nhé : trước nó cao, dài, tự nhiên rút đầu rút cổ ngắn, rồi nó nhỏ dần, nhỏ dần ). Chứ trời sinh ra nó vốn nhỏ , vốn ngắn là tự giống của ông cha như vậy , th́ không nằm trong phạm vi này. Đa số các ông ở hoàn cảnh trên, người thường gầy. Tôi xin hiến hai món ăn vừa ngon, vừa khiến cho gà phục hồi.
 
Ghi chú.
Gần đây một công ty Hoa-kỳ chế ra máy bơm chim. Kết quả chim phồng lên, nhưng sau đó teo lại như cũ, hơn nữa teo bằng quả ớt. Đúng là tiền mất, gà mang tật. Một số đồng nghiệp đă giải phẫu để tăng kích thước cổ gà, dường như kết quả tốt. Nhưng c̣n nối dài ra th́ chẳng ăn thua ǵ. Buồn nhỉ!!!

3.2.-  Ngẩu pín, đuôi ḅ hầm thuốc Bắc. 
Món này ngon lắm. Nếu khi ăn, nhắm với Hổ-cốt mộc qua tửu, Cáp giới tửu, Phục-dương đại bổ tửu, rượu bổ Minh-Không, th́ tuyệt! Bằng không th́ Thiệu-hưng tửu, Ngũ gia b́, rượu sâm, rượu nếp than, rượu đậu nành, rượu chuối ... đều được cả
Dưới đây là phương pháp làm một phần ăn tuy hơi nhiều.
 
3.2.1.-  Vật liệu
_ 500g ngẩu pín,
_ 500g đuôi ḅ,
_ Thuốc Bắc  :
 
 
Đơn thuốc 500g đuôi ḅ+500g ngẩu pín
 
Hoàng thị 6g, Sơn dược 6g, Phục linh 9g
Đại táo 5 trái, Đỗ trọng 6g, Kỷ tử 12g
Thục địa 9g.
 
 
3.2.2.- Cách làm.
_ Cắt ngầu pín thành từng khúc nhỏ dài 2-3cm.
_ Ngâm vào với nước muối nửa giờ, rồi rửa thật kỹ. Chớ có ngâm rửa bằng dấm mà ngầu pín mất công hiệu. Nguyên do dấm có vị chua nhập can (gan). Can chủ về gân trong khi ngầu pín vốn là gân. V́ vậy ngâm ngầu pín với dấm th́ hiệu lực giảm hết.
_ Dùng dao xắt, lóc hết mỡ ở đuôi ḅ. Nếu quư vị quen với bác sỹ, xin họ mua dùm con dao mổ, giá ước 10F ( 2USD) để lóc mỡ th́ tuyệt.
_ Rửa cho sạch rồi dùng dao lớn, hoặc búa bổ củi, bổ dọc đốt xương đuôi ḅ.
_ Cho đuôi ḅ, ngầu pín lẫn vào nhau, đổ vào từ 5-7 th́a canh x́ dầu (ma di cũng được), bóp cho x́ dầu thấm.
_ Đổ tất cả thuốc, ngầu pín, đuôi ḅ vào một cái nồi áp suất, cho vào 3 lít nước. Nấu cho đến khi nồi x́ hơi lên, th́ để nhỏ lửa khỏang 15-25 phút.
_ Đây là thuốc dành cho các ông. Chớ có lịch sự mời các bà ăn mà đổ nợ. Nhược bằng các bà ăn vào, bất cứ lúc nào các bà cũng đ̣i đánh cờ th́ chỉ có thác. Muốn thoát nạn e phải tỵ nạn lên Niết-bàn (Hay Thiên-đàng), hoặc gọi hồn Lao Ái sống lại thay thế mới đủ sức trả bài.
 
3.2.3.- Ăn
_ Ăn vào lúc đói, nhớ ăn nóng.
_ Khi ăn có thể uống các loại rượu đă nói trên. Tuyệt đối không nên uống với các loại rượu Tây phương trên 30 độ. Ăn hết một phần trong ngày.
_ Tuần ăn một hay hai lần.
_ Ăn liền trong hai hay ba tháng, tự nhiên cổ gà ngỏng dậy, đầu rùa chui khỏi hang, lắc lư, gật gù trông thật hấp dẫn.
 
 3.2.4.- Kiêng cữ,
Khi ăn, kiêng ăn giá sống, bánh đậu xanh, chè đậu xanh, nước rau má, hoa cúc v.v. Nghĩa là những thức ăn mát.
_ Những vị nào mà trong máu lượng Cholesterol trên 2, 50, lượng đường trên 1,4, hoặc huyết áp trên 14 th́ không nên xơi món này mà ô-hô, ai-tai.
 
3.3.- Cật dê hầm thuốc Bắc,
Dưới đây là phương pháp làm một phần ăn. Món này c̣n có tên Ông xơi bà khen ngon,
 
3.3.1.- Vật liệu
_ Cật dê 2 đến 4 cái.
_ Thuốc Bắc,
 
Đơn thốc tiềm 2 đến 4 cật dê
Thục địa 5g, Kỷ tử 3g,
Đương quy 3g, Long nhăn 5 quả.
Phục-linh 3g, Hoài-sơn 3g
 
3.3.2.- Cách làm,
_ Dùng dao mổ đôi cật ra, rồi rửa thật kỹ. Nếu rửa không kỹ khi ăn có mùi khai như nước đái Trư Bát Giới.
_ Cho thuốc vào một cái nồi, với khoảng nửa lít nước, nấu cho đến khi c̣n một bát ăn cơm, th́ gạn lấy nước.
_ Để cật dê vào trong một cái tô thật lớn, rồi đổ nước thuốc vào, rưới thêm hai th́a canh x́ dầu (hoặc ma-di), một th́a rượu Mai quế lộ. Sau đó để tô lên một cái đĩa lớn. Đổ vào đĩa một ly rượu Mai quế lộ, hoặc rượu trắng trên 45 độ rồi châm lửa đốt. Khi lửa tắt th́...ăn.
 
3.3.3.- Ăn
_ Ăn lúc đói, ăn nóng.
_ Người huyết áp cao (trên 14) th́ chỉ ăn thôi.
_ Người huyết áp trung b́nh hoặc thấp th́ có thể uống rượu như đă nói trên.
_ Tuần ăn một lần.
_ Ăn trong ba tháng liền, th́ t́nh trạng cổ gà teo bằng quả ớt sẽ lớn như trái khổ qua.
_ Các bà trong tuổi xế Thu sang Đông, con cá diếc khô quá, th́ có thể ăn món này. Chỉ cần ăn vài ngày là con cá khô biến thành con cá sống, nước non đầm đ́a...
 
3.3.4.- Kiêng cữ
Như phần 1.1.4 trên.
 
 
3.3.- Phương thuốc Cúi đầu e thẹn,
 
Phương thuốc này chép trong nhiều sách cổ Trung-quốc. Bấy giờ vào đời vua Tống Chân-tông (997-1022) có một thiếu niên người Hoa gốc Việt, tên là Yến Thù. Cha mẹ Thù nguyên là di thần nhà Ngô, v́ loạn sứ quân nên trốn qua kiều ngụ ở Giang-nam. Khi Thù 12 tuổi đă nổi tiếng thần đồng, cử bút thành văn. Bấy danh sĩ Trương Tri Bạch đang làm Tuyên-vũ sứ Giang Nam, nghe tiếng Thù, ông mời tới dinh đàm đạo. Thù ứng đối như nước chảy. Trương Tri Bạch tấu về triều, vua bèn tuyên chiếu gọi. Khi Thù lên đường người bạn gái tên Phương Lan, sắc nước hương trời, dặn Thù rằng: « Anh đi phen này, thanh vân đắc lộ, xin đừng quên nhau » . Thù chỉ trời thề rằng: « Cả đời chỉ biết có nàng. »
 
Thù vào kinh giữa lúc điện thi tiến sĩ. Vua cho Thù cùng làm bài với thí sinh. Thù ung dung viết như mây trôi, nước chảy. Vua ban cho Thù đậu Đồng tiến sĩ xuất thân và phong làm Thái tử mật thư tỉnh (Bí thư của Thái tử). Dù mới 12 tuổi, Thù trở về quê cưới cô bạn gái Phương Lan làm vợ. Dần dần Thù làm tới Khu mật viện sứ, Đồng trung thư môn hạ b́nh chương sự (Tể- tướng) khi mới vào tuổi 25.
 
V́ c̣n ít tuổi, làm quan lớn, lại nổi tiếng danh sĩ đương thời, nhiều danh gia muốn đem con gái gả cho Thù, dù chỉ mong được làm thiếp. Một lần Thù dự hội tuyển phu của 2 hoa khôi đế đô. Thù trúng cách, được cả hai người đẹp, một tên Hạnh Chi, một tên Hạnh Diệp. Nhưng ở nhà Thù đă có Phương Lan với 6 người thiếp, nay thêm 2 hoa khôi, th́ Thù không ứng phó kịp. Con gà của Thù bắt đầu sinh chứng.
Bấy giờ có sứ đoàn Đại Việt sang cống. Trong sứ đoàn có một y-sĩ trẻ tên Lê Văn. Lê Văn bèn chẩn mạch, rồi chế cho Thù 100 viên thuốc tễ dặn rằng:
 
"Mỗi ngày ăn một viên, sau đó uống một chung rượu vào buổi sáng khi thức giấc".
 
Thù đem thuốc về. Thuốc thực hiệu nghiệm. Sáng Thù chiến với cô Hạnh Chi, chiều với cô Hạnh Diệp và quên hẳn Phương Lan. Phương Lan ấm ức, làm bài từ than thở cho duyên phận. Yến Thù nghe được bài từ đo,ù lật đật khăn áo đến pḥng nàng tạ lỗi, rồi cho cả 6 cô thiếp với 2 nàng Chi, Diệp về trở về nhà. Nhưng trong b́nh c̣n một viên thuốc. Thù ném viên thuốc đó ra sân. Trong sân nhà có đàn gà 36 con, với một con gà trống. Con gà trống đang lang thang ở sân nào biết viên thuốc đó là ǵ đâu, nó mổ vỡ ra rồi ăn hết.
Hơn tháng sau, Thù thấy vợ ḿnh xanh xao, gầy c̣m, c̣n đầu tất cả 36 con gà mái đều trụi hết lông. Thù hỏi quản gia xem tại sao, th́ quản gia nói rằng : Từ khi ăn phải thuốc của Thù, con gà trống đạp mái liên miên suốt ngày. Mỗi khi đạp mái, con trống phải dùng mỏ mổ lên đám lông trên đầu con mái để lấy thăng bằng. V́ con trống đạp mái nhiều quá, khiến đaÙm gà mái trụi hết lông đầu.
 
Nghe chuyện, Thù mới chợt hiểu, hơn tháng qua, Thù đánh cờ với vợ quá nhiều, khi sáng một cuộc, chiều một cuộc, khi th́ sáng hai, chiều ba, nên vợ xanh xao gầy yếu mà Thù không để ư. Tiếng này đồn ra ngoài, chúng nhân đặt cho phương thuốc đó tên Kê đầu tuyệt vũ .
 
Nay nhân năm con gà, tôi xin tŕnh bày ở đây, để Quư-vị đem về giúp các thân chủ. Tôi mong rằng những bà vợ của nhửng thân chủ sẽ xanh xao, gầy ṃn nhưng luôn nở nụ cười thỏa măn như bà Phương Lan, phu nhân của quan Tể-tướng Yến Thù đời Tống.
 
3.3.1.- Thành phần :
Chúng tôi ghi thêm tiếng La tinh bên cạnh để quư đồng nghiệp có thể giảng giải cho thân chủ .
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Kê đầu tuyệt vũ thang,
1. Nhân sâm(Radis Ginseng) 12,50%
2. Lộc nhung (Cornu Vervi Parvum) 6,40%
3. Đản sâm (Codonopsis) 8,30%
4. Kỷ tử (Lycium) 8,30%
5. Phục linh (Poria Cocos) 8,30%
6. Thục địa (Rehmania) 8,30%
7. Hoài sơn (Dioscorea) 8,30%
8. Bạch thuật (Atractylis Ovata) 8,30%
9. Bách hợp (Lilium) 8,30%
10. Liên tử (Nelumbo Nucifera) 8,30%
11. Viễn chí (Polygala) 4,20%
12. Ba kích ( Bacospa) 4,20%
13. Ngũ vị tử (Schizandrae) 2,10%
14. Cam thảo ( Glycyrrhiza) 4,20%
 
 
 
 
 
 
3.3.2.- Cách chế
_ Chế thành tễ, mỗi viên 3g.
_ Để khỏi bị mốc, nên bọc sáp hoặc giấy kiếng bóng.
_ Sau khi chế cho vào b́nh kín, để xa ánh nắng mặt trời, xa chỗ nóng quá +25 độ, hoặc lạnh dưới +5 độ.
 
3.3.3-. Dụng pháp, dụng lượng
_ Ngày hai viên, sáng một viên, chiều một viên. Nhai nuốt với nước nóng, hoặc uống với rượu.
_ Tuy ấn định hai viên một ngày, nhưng nếu trong ngày đó mà lâm trận đánh cờ th́ sau cuộc chiến có quyền uống thêm một viên .
_ Lỡ ra ngày lâm chiến hai hay ba lần, th́ cũng có thể táp tới 4 viên một ngày. Quá 4 viên sẽ bị chóng mặt, huyết áp cao.
 
3.3.4- Hiệu năng
_ Bổ mệnh môn hỏa,
_ Sinh tinh,
_ Kiên năo,
_ Cường gân cốt.
 
3.3.4.- Chủ trị
 Đầu tiên phương thuốc chỉ giúp Yến Thù ứng chiến với một vợ, 6 thiếp và 2 mỹ nhân. Nhưng sau khi phân tích dược lư và thử nghiệm, chúng tôi đă dùng để trị rất nhiều bệnh. Xin tŕnh bày những bệnh đó theo Tây y học của chúng ta ngày nay (tức Tây-y) để độc giả dễ hội lĩnh.
 
Bệnh đàn ông
_ Bần tinh (Oligospermies)
_ Tinh nhược (Asthénospermies)
_ Dương vật bất cử.
_ Dương vật cử nhi bất kiên.
 
Bệnh đàn bà
_ Huyết trắng (Leucorrhée)
_ Lănh cảm (Frigilité)
_ Không thụ thai (Infertillité)
 
Bệnh thần kinh
_ Mất trí nhớ,
_ Tai kêu do thần kinh,
_ Thần kinh suy nhược (Neurasthénie)
 
Trong phần trên có hai danh từ mà tôi cần phải giảng giải kỹ.
 
Một là dương vật bất cử .
Chỉ t́nh trạng liệt dương ở những người trước kia th́ lâm chiến đều đều, nay chẳng may bị bệnh, sau khi bệnh khỏi, cơ thể suy nhược, thành ra cúi đầu trước mảnh quần hồng.
_ Hoặc v́ làm việc trí óc quá sức như các vị nghiên cứu gia, các vị thảo chương viên điện toán, các văn sĩ, kư giả... sau khi hoàn thành một tác phẩm, trí năo mệt mỏi tinh thần thất thường, rồi...x́u luôn.
_ Hoắc sau khi bệnh, hoặc đang xử dụng những loại thuốc phát mồ hôi như aspirine, thuốc ho (loại expectoral), thuốc suyễn, thuốc hạ huyết áp.
_ C̣n những người từ bé tới lớn lúc nào cũng cúi đầu e thẹn, th́ phương thuốc trên vô hiệu.
 
Hai là cử nhi bất kiên .
Chỉ t́nh trạng đứng trước đối tượng ham thích, đầu rùa chui khỏi hang, cổ gà nghểnh cao, hăng hái chuẩn bị xung phong đánh trận. Nhưng khi mặc quần áo của ông Ađam và bà Eva th́ lại x́u, rụt đầu rụt cổ, ngóc dậy không nổi. Cái hà tỳ này làm cho các đấng nam nhi đau buồn nhất, khổ nhất, dễ mọc sừng nhất.
 
4. Kết luận,
Đầu năm gà nói chuyện gà, hi vọng với bài này Quư-vị có thể giúp thân chủ t́m lại được hạnh phúc, cái hạnh phúc mà họ tưởng đă bị mất đi trọn vẹn.
 
Ghi chú dành cho bản Việt Ngữ
 
Mấy năm gần đây tôi thường trích những bài đă thuyết tŕnh trong dịp đại hội Sexology, hoặc giảng dạy cho sinh viên rồi đăng báo. V́ tài liệu soạn tổng hợp dành cho đối tượng là những bác sĩ tốt nghiệp đại học, muốn thâm cứu thêm y học Á châu. Độc giả thấy chỗ nào không hiểu th́ lướt qua, chẳng nên chẻ sợi tóc làm tư chi cho mệt.
 
Một số độc giả viết thư cho tôi hỏi những vấn đề quá phức tạp, đôi khi xin chẩn bệnh. Không bao giờ tôi trả lời. Bởi một là tôi quá bận, trả lời một thư như vậy mất cả một hai ngày, không c̣n làm việc ǵ được nữa. Nếu một tháng trả lời 30 bức thư th́ đến lượt con gà của tôi cúi đầu e thẹn, rồi không làm việc, th́ làm sao mà sống đây.
 
 Hai là khi bệnh quư vị đến tŕnh độ thầy thuốc gia đ́nh bó tay, ắt phải đặc biệt lắm. Quư vị đến với tôi, e tôi phải làm hàng chục thí nghiệm, rồi chẩn đoán ḷi con mắt mới t́m ra bệnh. Thử hỏi với vài ḍng thư, sao tôi có thể biết bệnh mà cho thuốc ?
Riêng các đồng nghiệp đă nghiên cứu y học Á châu, muốn thâm cứu vấn đề tôi nêu ra, có thể gọi điện thoại, chúng ta sẽ trao đổi với nhau những kinh nghiệm. Xin đừng viết thư.

 
 
 

Paris, cuối Đông xuân Nhâm Thân 1992
Bác-sĩ Trần Đại-Sỹ
5, Place Félix Eboué 75012 Paris,
Tél. 33.1.43 07 51 46,
E-Mail: Trandaisy@Yahoo.fr