"Tơ hồng Nguyệt lăo thiên tiên" dựa theo tích Vi Cố gặp ông lăo trong một đêm
trăng, ngồi kiểm sách hướng về phía mặt trăng, sau lưng có cái túi đựng đầy dây
đỏ. Ông lăo bảo cho biết đây là những văn thư kết hôn của toàn thiên hạ. C̣n
những dây đỏ để buộc chân những đôi trai gái sẽ thành vợ thành chồng. Một hôm,
Vi Cố vào chợ gặp một bà già chột mắt ẵm đứa bé đi qua. Bỗng ông già lại hiện
lên cho biết đứa bé kia sẽ là vợ anh. Vi Cố giận, bảo đày tớ t́m giết đứa bé ấy
đi. Người đầy tớ lẻn đâm đứa bé giữa đám đông rồi bỏ trốn. Mười bốn năm sau,
quan Thứ Sử Trương Châu là Vương Thái gả con gái cho Vi Cố. Người con gái dung
nhan tươi đẹp, giữa lông mày có đính một bông hoa vàng. Vi Cố gạn hỏi, vợ mới
bảo: Thuở c̣n bé, một bà vú họ Trần bế vào chợ bị một tên cuồng tặc đâm phải. Vi
Cố hỏi: Có phải bà vú đó chột mắt không? người vợ bảo: Đúng thế! Vi Cố kể lại
chuyện trước, hai vợ chồng càng quư trọng nhau cho là duyên trời định sẵn.
Mẩu chuyện vui: T́nh yêu làm cho con người lú lẫn.
..."Tâu Thượng đế, theo hạ thần th́ thượng đế không cần đ̣i lại trí khôn của con
người. làm như thế không khỏi mang tiếng là trời nhỏ nhen. Điều mà thượng đế nên
làm là hạn chế trí khôn của con người."
-"Bằng cách nào"?
-"Chỉ có t́nh yêu-Không có ǵ làm con người lú lẫn đi như trong t́nh yêu. Trời
chỉ cần phái một vị thần mang ṿng dây xuống trần, cứ đôi trai gái nào ở gần
nhau th́ quăng cho một ṿng. Người nào càng thông minh th́ cần quăng thêm cho
nhiều ṿng. Con người chỉ luẩn quẩn trong những ṿng ấy mà chẳng bao giờ nghĩ
tới chuyện lên quấy nhiễu nhà trời nữa".
Trời khen "Thật là diệu kế"!, bèn truyền cho ông tiên già mang những chiếc ṿng
của trời xuống trần gian.
Từ ngày bị ông tiên già khoác vào người ḿnh những ṿng dây t́nh ái, con người
chỉ luẩn quẩn với nhau, không c̣n nghĩ tới chuyện đánh nhau với trời nữa. Ông
tiên già ấy được gọi là ông "Tơ" .
|