![]() |
|
|
Nhà Thơ Nguyễn Chí Thiện |
![]() |
|
Vô H́nh Nhưng Vô Địch |
|
Cộng sản thống trị toàn miền Bắc tới nay đă hơn 48 năm, toàn miền Nam đă hơn 27 năm. Sự tàn bạo, hà khắc tới mức vô lư, quái dị khiến ḷng dân bất măn cao độ. Tuyệt đại đa số mong ước đất nước mau thoát khỏi ách độc tài phi nhân, phi lư, sớm xây dựng một nước Việt Nam thịnh vượng, dân chủ, tự do, hội nhập vào thế giới đang phát triển ào ạt. Vậy th́ tại sao dân tộc Việt Nam vẫn hầu như bất động, câm lặng ? Bạo quyền dù đă mục ruổng, Đảng dù đă mất hết niềm tin, lư tưởng phân hóa, rệu ră, vẫn tiếp tục ngự trị, chưa biết tới ngày nào mới sụp đổ ? Mấy câu hỏi này đè nặng lên tim óc tất cả những ai c̣n thao thức với vận mạng dân tộc. Trước kia, hồi phe XHCN, thế giới c̣n nguyên vẹn, nhiều người giải thích : V́ sự ḱm kẹp quá siết chặt, v́ người dân quá đói khổ, chỉ lo cơm áo đă kiệt sức, không dám, không thể nghĩ tới những vấn đề xa xôi như tự do dân chủ v.v... Chừng mười năm nay, từ khi Liên Xô, Đông Âu tan đổ, nhiều người giải thích : V́ Việt Cộng khôn khéo, đổi mới kinh tế, nới lỏng đôi chút ḱm kẹp, người dân no đủ hơn trước, dễ thở hơn trước chút đỉnh, nên bằng ḷng với cuộc sống, chỉ lo kiếm tiền, không nghĩ tới đấu tranh chính trị. Hai lối giải thích này mâu thuẫn nhau. Khi v́ bị đói khổ, bóp nghẹt cũng không đấu tranh. Khi v́ tạm no bụng, thở được một chút, cũng không đấu tranh. Vậy th́ lúc nào mới vùng lên, giành lại quyền làm con người ? Theo thiển ư của tôi : Người dân chỉ "xuống đường" khi có sự vận động sâu rộng. Muốn dân vận hữu hiệu, phải có tự do ngôn luận. Tự do ngôn luận không phải thứ trời cho, không phải thứ cầu xin bọn độc tài ban phát. Phải giành lấy nó bằng mọi gía. Trong cuộc "đấu tranh ḥa b́nh" này, tù đầy,chết chóc, là chuyện không tránh khỏi ! V́ sao ? V́ tự do ngôn luận là dinh lũy cuối cùng mà mọi thứ độc tài đều phải cố thủ, giữ chặt bằng được. Lũ chúng từ tay trắng thắng được là nhờ tuyên trưyền, nên chúng hiểu rất rơ sức mạnh vô h́nh nhưng vô địch của ngôn luận ! Chúng hiểu tự do ngôn luận là băo tố, nhân dân là Đại Dương. Khi băo tố nổi, sóng Đại Dương sẽ đập nát, nhận ch́m "con tàu độc tài" của chúng ! Trước kia, thời Hồ Chí Minh, Trường Chinh, Lê Duẫn, phong trào cộng sản thế giới đang trên đà chiến thắng ; trong nước, với chính sách hộ khẩu, tem phiếu, tập trung hàng loạt không xét xử, mọi hoạt động chính trị không thể tồn tại, đều bị bóp chết ngay từ trong trứng ! Việc vận động quần chúng quả thực là bất khả. Nhưng từ mười năm nay, thời thế đă khác, Liên Xô, "Quê Hương Cách Mạng", "Thành tŕ của phe XHCN." đă tan tành cùng lúc với một loạt nước chư hầu Đông Âu, "Trái tim của giai cấp vô sản" đă ngừng đập ! Vài nước Cộng sản c̣n sống sót đương thoi thóp, hấp hối ! Đảng cộng sản Việt Nam đang ở trong t́nh trạng tàn lụi này. Đó là một thực tế lịch sữ. Giai đoạn hấp hối của Đảng VC. Kéo dài hay rút ngắn là tùy thuộc vào công tác vận động quần chúng của những chiến sĩ dân chủ. Cộng đồng người Việt tỵ nạn hải ngoại có thể góp phần vào việc vận động đồng bào trong nước bằng những việc làm cụ thể như sau : 1/- Yểm trợ những người đ̣i nhân quyền, tư do, dân chủ trong nước bằng cách dùng mọi phương tiện từ Internet, Radio, tới thư tín, đưa ngược về trong nước những bài viết phản kháng chế độ độc tài, tham nhũng, đồi bại. Nếu họ bị tù đày, quản chế, trù dập, phải làm cho dư luận biết tớí họ một cách rộng răi. Đồng thời, cũng dùng mọi phương tiện chuyển về trong nước những bài báo, những quyển sách có lợi cho công cuộc giải thể chế độ độc tài, độc đảng. Phải luôn luôn cổ vơ tinh thần, giúp đỡ vật chất nếu cần, cho những người chống đối trong nước. 2/- Mỗi người có dịp về trong nước cần có ư thức nói cho gia đ́nh, bạn bè về nhu cầu tự do, dân chủ không thể thiếu trong việc xây đựng một nhước Việt Nam phát triển, giàu mạnh ; Kể cho họ nghe cuộc sống quyền con người được tôn trọng ở những nước ḿnh đă sống nhiều năm. Hơn ba trăm ngàn người về nước hàng năm, chỉ cần mỗi người nói những điền trên cho ba mươi người thân và bạn bè. Ba mươi người này lại kể cho những người khác. Cứ như thế lan rộng măi ra sẽ trở thành một sức mạnh giáo dục, thức tỉnh qúy báu vô chừng. Để cho hơn ba trăm ngàn người về nước có ư thức dân tộc như vậy, các cơ quan truyền thông, các cuộc hội thảo, nói chuyện ở hải ngoại cần liên tục nhắc nhở, cổ động. Tôi nhấn mạnh một điểm : Các bạn về nước chỉ nói với gia đ́nh, bạn bè, những chuyện b́nh thường như trên, không đi tuyên truyền rộng rải, không kể tội ác của Đảng, không kêu gọi lật đổ, nếu không có ǵ phải sợ hăi. 3/- Những người am hiểu về tai họa cộng sản, đặc biệt các bạn trẻ, cần gần gũi với các du học sinh, để giúp họ nhận thức đứng đắn về tội ác cộng sản ở Việt Nam cũng như ở Liên Xô cũ, ở Trung Hoa, Bắc Hàn, Cuba v.v... Cần nghiên cứu lịch sử Việt Nam, đọc sách của những nạn nhân của các chế độ Cộng sản để có nhiều bằng chứng thực tế hầu thuyết phục được các du học sinh. Đây là việc cần kiên nhẫn, bao dung, cần t́nh cảm thân ái, cần tranh luận nhă nhặn, lịch sự, không nên nóng vội, áp đặt ... Chỉ cần 1% những du học sinh này khi về nước trở thành những chiến sĩ cho dân chủ tự do là chúng ta đă thành công. Riêng các đảng phái chính trị, công việc chủ yếu là gây dựng cơ sở trong nước, vận động đồng bào trong nước, không cần thiết dương danh ở hải ngoại, tranh giành ảnh hưởng ở hải ngọai. Đảng nào hoạt động tốt trong nước, có nhiều thành tích tốt trong nước sẽ có uy tín với nhân dân trong nước. Đồng bào hải ngọai đương nhiên sẽ ủng hộ đảng đó ! Khác với trước, ngày nay hoạt động trong nước có điều kiện thuận lợi hơn nhiều, có thể nói thuận lợi hơn cả dưới thời Pháp thuộc. Nói như thế không có nghĩa là không phải hy sinh. Tù đày, thủ tiêu vẫn c̣n đấy ! Nhưng có thể hoạt động và hoạt động thành công. Tem phiếu đă không c̣n, chính sách hộ khẩu gần như vô hiệu, sinh hoạt xă hội hổn tạp. Hàng năm hơn ba trăm ngàn người Việt về nước đi khắp nơi ; Nông dân kéo ra sống lậu ở các thành phố lớn lên tới hàng triệu. Tha hồ trà trộn về hoạt động. Liên lạc với nhau rất dễ dàng nhờ điện thoại cầm tay, EMail... Công việc in ấn truyền đơn, báo bí mật không cồng kềnh, phức tạp như trước. Nhân dân không c̣n là "tai mắt" của Đảng VC. Ngay cả công an cũng lo xoay tiền, chỉ làm việc chiếu lệ. Đây là thực tế hiển nhiên. Hồi ở trong nước, tôi đă thấy rơ. Những đảng chính trị cần huấn luyện cách thức hoạt động bí mật thật chu đáo cho các đảng viên trẻ trước khi đua họ về nước. (Sở dĩ tôi nói đảng viên trẻ v́ về nước họ phải sống bí mật, nay đây mai đó. Phải có sức khỏe mới chịu được gian khổ như vậy). Khi về nước, họ phải gây dựng cơ sở trong nhân dân, lo liệu việc in, giải truyền đơn, dán affiche. Nếu truyền đơn, affiche, báo bí mật cứ xuất hiện đều ở các thành phố, nhân dân sẽ vô cùng hào hứng. Họ thấy đă có những lực lượng đấu tranh cho dân chủ ở ngay trong nước, đă có những người dám hy sinh đi tiên phong lănh đạo họ. Niềm tin vào công cuộc đấu tranh sẽ dần dần được củng cố. Nghe đài, đọc tin trên Internet, chỉ mở mang tầm nh́n của dân, nâng cao hiểu biết của dân, tuy rất cần thiết và hữu ích, nhưng không có sức mạnh dấy động, gây tin tưởng ở họ. Đảng CS sẽ phải điên đầu đối phó. Đảng viên CS, cán bộ CS sẽ lo sợ, hoang mang. Khi phong trào lớn mạnh, lan rộng, lực lượng đă đủ, có thể tổ chức những cuộc biểu t́nh, yêu sách Đảng mọi mặt. Khi thời cơ tới sẽ giành lại quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp, tự do lập đảng v.v... Và khi vận nước xoay vần, toàn dân sẽ xuống đường, quân đội không thi hành lệnh bắn giết dân, toàn thể tổ chức Đảng sẽ tan đổ chớp nhoáng. Một kỷ nguyên mới cho Dân Tộc Việt Nam sẽ mở ra ! Nhưng khởi đầu vẫn là Lời ! Lời là Thánh Linh ! V́ không có ngôn luận th́ không thể thức tỉnh, không thể vận động, dấy động, tập hợp Nhân dân Mà Nhân dân lại là người làm nên Lịch Sử ! |
|
* Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện |
|