Linh Mục Nguyễn Hữu Giải
 

Linh mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải người làng Di Loan (Quảng B́nh), sinh năm 1941. Học tại Giáo Hoàng Học Viện Thánh Piô X Đà lạt. Chịu chức linh mục năm 1972.

Năm 1976, Đức TGM Philipphê Nguyễn Kim Điền đặt ngài làm giám đốc Tiểu Chủng viện Hoan Thiện - Huế. T́nh thế lúc ấy rất khó khăn. Một đàng các tiểu chủng sinh lớp 10,11,12 phải đi học trường Nhà Nước (Quốc Học), bị làm khó dễ đủ điều, mặc dầu các chú bao giờ cũng là những học sinh gương mẫu. Một lần nọ, một tay nhà báo đến trường và đặt ra cho các em học sinh một câu hỏi : "Em yêu sách nào và ghét sách nào ?". Các tiểu chủng sinh đồng loạt trả lời : "Yêu sách Thánh Kinh và ghét sách Băo Biển, Đất Mặn" (là hai sách chống đạo của Nhà Nước, của tác giả Chu Văn). Ông hiệu trưởng Quốc Học hăm dọa các tiểu chủng sinh. Các em về tŕnh lại với Cha Giám Đốc Nguyễn Hữu Giải. Cha Giải liền thân hành ra tận trường Quốc Học, cho ông hiệu trưởng một bài học nên thân về thái độ kỳ thị của ông.

Sau đó, chính quyền biết LM Giải có tổ chức một tu hội đời (một kiểu tu giữa đời, không cơ sở, không tu phục, nghĩa là thoát khỏi sự kiểm soát của Nhà nước) nên càng thêm căm ghét. Cuối cùng, Nhà nước buộc linh mục kư giấy trao lại tiểu chủng viện Hoan Thiện. Cha Giải nhất định không kư. Nhưng Nhà nước đă dùng vũ lực chiếm lấy Tiểu chủng viện. (Sự kiện này đă được cha Lư nêu lên trong tuyên ngôn 10 điểm năm 1994).

Phải giă từ tiểu chủng viện, cha Giải được Đức cha Nguyễn Kim Điền bổ nhiệm làm quản xứ Lương Văn, một giáo xứ nhỏ cách Huế chừng 12 km phía Nam. Ở đó ngài vẫn giữ thái độ cương cường và hăng say mục vụ giáo xứ cũng như tổ chức tu hội đời, nên ngài đă bị Nhà Nước bắt giam giữ không xét xử trong ṿng 6 năm rưỡi, từ 1982 đến 1988. Sau mấy tháng giam giữ bí mật tại một nhà dân thường, ngài đă bị đưa ra trại Đồng Sơn (tỉnh Đồng Hới), rồi lại chuyển vào trại B́nh Điền (Thừa Thiên). Tại đây, ngài bị giam chung với linh mục Phêrô Phan Văn Lợi cũng đă ở tù được sáu năm.

Ngài được thả về gần cuối năm 1988. Sau một thời gian ở Nhà Chung, ngài bị Nhà nước đưa lên Nguyệt Biều (nơi cha Lư đang ở) để bị quản thúc. Sau đó vài năm, ngài được bổ nhiệm làm quản xứ Lương Văn (tức xứ cũ trước khi ngài bị bắt). Ở đây, ngoài công việc mục vụ giáo xứ, cha Giải, với sự cộng tác của các thành viên một tu hội đời, c̣n làm thêm việc là chôn cất các thai nhi bị phá (như cha Đông ở Pleiku), bảo bọc các cô gái lỡ dại mang thai, nuôi họ cho đến khi họ sinh con, rồi sau đó, nếu họ không muốn nuôi con, th́ cha đem các hài nhi vô thừa nhận này cho các gia đ́nh CG đạo đức muốn nuôi.

Cha đă tận t́nh cứu giúp đồng bào lương giáo vùng Lương Văn nạn nhân các trận lụt trong mấy năm qua, nhiều cộng tác viên của cha trong việc cứu trợ đă bị làm khó dễ, hạch sách đủ điều. Cha cũng đă mở lớp dạy thêm cho các học sinh lương giáo và nghèo khổ trong vùng, nhưng mới vài tháng cũng bị Nhà nước bắt đóng cửa.